Minh Nguyệt Đỗ Thị

DÒNG KỶ NIỆM




Nửa đời em nửa đời anh
So ra cũng vậy mình đành vậy thôi
Ta xa nhau tại ý trời
Buồn đau đâu phải tình người dối gian

Duyên phận không đặng trăm năm
Đâu ai có tội em thầm nghĩ thôi
Chúc anh an hưởng cuộc đời
Kiếp sau nếu gặp ta thời lại yêu

Tình xa dù có nhớ nhiều
Hẹn nhau trao lại bao điều ước mơ
Để rồi không phải mong chờ
Tình thơ ta lại trong mơ nồng nàn

Trách chi đời đã phũ phàng
Chia tay thổn thức muộn màng tình ta
Dù cho ngăn cách bao xa
Tim ta vẫn mãi rạng hoa trong lòng

Mưa buồn lệ nhỏ bên song
Dáng ai ẩn hiện vẫn còn ngày đêm
Tim mang nỗi nhớ ưu phiền
Trải vào thơ nhạc gửi niềm xót xa

Trăng soi chênh chếch trước nhà
Âm thầm nhớ mối tình xa thuở nào
Ôm lòng dĩ vãng đã trao
Ghi dòng kỷ niệm ngọt ngào trong thơ

Tình yêu dệt mãi trong mơ
Thời gian không thể xoá mờ nhớ mong
Và từng mưa tuyết chiều Đông
Đứng nhìn trống vắng bên song nhớ người

Nay xa cách nẻo phương trời
Trong tâm văng vẳng những lời thở than
Xuân qua Hè đến Thu sang
Quanh năm nhặt đếm lá vàng rụng khô

Minh-Nguyệt

Được bạn: Ct.ly đưa lên
vào ngày: 10 tháng 1 năm 2018

Bình luận về Bài thơ "DÒNG KỶ NIỆM"